đáng yêu bao nhiêu tiền một cân

1. Tuyển chọn những mẫu nhà đẹp được ưa chuộng nhất 2022. Chúng ta cùng điểm qua một số mẫu nhà đẹp đang được ưa chuộng nhất hiện nay. Đầu tiên chúng ta tìm hiểu về mẫu thiết kế đang được rất nhiều hộ gia đình lựa chọn đó là mẫu nhà vườn nơi để chúng ta thả hồn, sảng khoái sau những giờ Bạn tìm hiểu thông tin về chó pitbull .Đây là một chủ đề đang được nhiều đọc giả của Vpet quan tâm. Trong bài viết này Vpet sẽ giải đáp thắc mắt và tổng hợp cho các bạn19 điều cần biết về chó pitbull. Hãy cùng xem hết bài viết này nhé. - Giá một quả thận do 2 bên tự thỏa thuận, nhưng thường dao động từ 100-200 triệu, mọi chi phí khám, xét nghiệm, ăn uống đi lại trong thời gian bán thận là do người mua thanh toán. Nhiều loại tiền tệ nếu bạn định sử dụng tài khoản cá nhân chủ yếu để bán hàng, bạn nên cân nhắc sử dụng tài khoản doanh nghiệp. Chúng tôi đưa ra các quyết định về việc có nên tạm giữ thanh toán hay không dựa trên một số yếu tố, bao gồm cả thông tin FPS, hay còn được gọi là frames-per-second, là một thuật ngữ chỉ số khung hình hiển thị trên mỗi giây. Nói cách khác nó giúp người dùng xác định xem mỗi giây card màn hình của bạn có thể xử lý được bao nhiêu lượng hình vẽ để hiển thị. Chỉ số FPS càng cao chứng tỏ Vòng quay tổng tài sản (TATO) là bao nhiêu? Meyersdale Ofice Supplies có vốn cổ phần thường là $40 triệu. Giá cổ phiếu công ty là $80 một cổ phiếu và tỷ số M/B là 4.0. Hỏi sô cổ phiếu đang lưu hành của công ty là bao nhiêu? Hủy Hợp Đồng Vay Tiền Online. Tuy rằng Lục Gia Hành quát tháo giang hồ nhiều năm, hồ bằng cẩu hữu[1] đông đảo, nhưng bạn bè thật sự thân thiết với anh, kỳ thực cũng chỉ có mấy người.[1] hồ bằng cẩu hữu bạn bè bạn thân Trình Dật tính toán, một bên xuất xứ từ Mỹ hoa văn được mạ vàng, còn một bên nhỏ bé hơn so với bọn họ, ngược lại trình độ xấu xa hoàn toàn không thua kém, hai người chán ghét nhau mười mấy năm, ít khi liên hệ, nhưng ăn tết cũng không quên đốt tiền vàng cho đối cô nàng này được xem như là bạn nữ giới duy nhất của Lục Gia gái phân tích con gái, khẳng định đáng tin hơn Trình Dật giờ, Lục Gia Hành đang mặt dày, tìm tên liên lạc trong một đống các vị tiểu thư ABCD gì đó trong Wechat, anh suy nghĩ một chút, hỏi cô “Nếu như tôi muốn theo đuổi cậu, cậu muốn cái gì?”“Muốn cái rắm.” Lâm Ngữ Kinh trả lời.“...”Lục Gia Hành mệt mỏi ngồi trên sô pha, anh ném điện thoại di động lên bàn, cười lạnh một tiếng, nghĩ chắc đầu óc mình bị cửa kẹp rồi, mới đi hỏi người Gia Hành lại chọn ra trên diễn đàn có mấy lời khuyên rất có đạo lý, ví dụ như muốn theo đuổi con gái phải thật kiên trì, không thể tới đột ngột, ngại ngùng rất có thể sẽ bị dọa giản mà nói, chính là tiến đến dần dần, bất tri bất giác thay đổi, khiến cô ấy vui hết khiến cho cô ấy thích ứng với bạn, quen thuộc sự tồn tại của bạn, đối với bạn có ấn tượng tốt và ỷ chí mỗi ngày đều phải tới đưa một món đồ gì đó cho cô ấy, liên tục mấy ngày, đột nhiên một ngày bạn biến mất, sau đó quan sát phản ứng của cô vui lòng, bất tri bất giác, tiến đến dần kiên xác Lục Gia Hành biết rất ít sở thích của Sơ Chi, điều duy nhất anh biết, chính là cô rất thích ăn cùng, anh nhận được một cốc trà sữa Ô Gia Hành khoanh tay nhận lấy, cốc trà sữa nóng làm bàn tay trở nên ấm áp hơn, xua tan hết tất cả sự khó chịu khi xem tin nhắn lúc buông mắt xuống, đầu ngón ta ma sát thành cốc, tốc độ nói rất chậm, ám chỉ “Em quay lại, vì đưa cho tôi cái này sao?”Nói xong, Lục Gia Hành không nhịn được khóe môi len lén nhếch Chi gật đầu, hơi do dự một chút, cô giương mắt hỏi “Anh không có bạn gái sao?”Lục Gia Hành sửng sốt “Tôi có bạn gái lúc nào?”“Thế...bạn trai cũng không có sao?” Sơ Chi khó khăn Gia Hành “...”Huyệt thái dương Lục Gia Hành nhảy một cái, anh hít sâu, bất đắc dĩ nói “Tiểu Chi, tôi không thích con trai.”Sơ Chi sáng tỏ; “Tôi biết, anh thích...”“Không thích.” Lục Gia Hành chưa nghe cô nói xong, mặt không cảm xúc cắt đứt, “Ngày đó ở trạm xe lửa là tôi nói liều, giả đó, tôi không thích.”Con mắt Sơ Chi trừng lớn, không biết tại sao cô giống như thở phào nhẹ nhõm, bả vai buông lỏng, đột nhiên cô lại cảm thấy có chút chột dạ, không biết trong lòng mình có gì đó trống nhìn Lục Gia Hành một chút, kết quả anh cũng đang nhìn cô, Sơ Chi không biết có phải anh luôn luôn nhìn cô hay không, nói chung bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt cái liếc trộm đã bị bắt Chi sững sờ, lần này tầm mắt dời đi cũng không được, để nguyên cũng không xong, vốn trời đã chuyển lạnh, chóp mũi cô bị đông cứng có chút hồng hồng, bây giờ ngay cả lỗ tai cũng đều đỏ, khuôn mắt trắng trẻo lại non nớt, giống như người Gia Hành nhìn dáng vẻ tay chân luống cuống của cô, lông mày anh hơi nhíu lại “Tại sao em không tiếp tục hỏi nữa.”Sơ Chi cúi đầu xuống, giọng nói đè thấp “Hỏi cái gì...”Lục Gia Hành cụp mắt, nhìn cái đầu nhỏ kia đang chôn xuống, anh cũng hơi cúi người đến gần “Hỏi xem tôi có thích ai hay không?”Sơ Chi không nói lời Gia Hành liếm khóe môi, nụ cười càng xấu xa, nhưng giọng nói lại trầm thấp dịu dàng “Hỏi xem người đó là ai?”Sơ Chi chậm chạp ngẩng đầu lên “Anh có.”Lục Gia Hành sững sờ “Hả?”Sơ Chi tiếp tục chậm chạp nói “Ai anh cũng yêu thích.”Giọng nói cô rất nhỏ, cô lại cúi thấp đầu, Lục Gia Hành không nghe tháng mười thời tiết có chút lạnh, đứng bên ngoài một lúc, tay Sơ Chi đã có chút cứng, tay cô hơi co vào trong tay áo, đầu ngón tay giấu vào trong ống nhiên trước mặt xuất hiện một bàn tay cầm cốc trà Gia Hành đưa trả cốc trà Ô Long cho Chi ngẩng đầu đứng thẳng lưng lên, nói “Tôi lười cầm, em cầm một lúc rồi trả lại cho tôi.”Sơ Chi “Ồ” một tiếng, nhận uống vẫn còn nóng, hai tay Sơ Chi dán lên phía trên, liền trở nên ấm tài lúc trước bị gián đoạn, hai người cùng đi về phía thư như tiểu cô nương lại lâm vào tiểu kịch trường do chính mình tạo ra, rõ ràng dáng vẻ không mấy tập trung, một đường đi theo anh tiến về phía trước, mãi đến khi đi tới cửa thư viện, ánh mắt cô trừng trừng, định đi thẳng Gia Hành giơ tay, một phát bắt được tai thỏ trên mũ áo khoác bằng nhung của cô, kéo người Chi bị kéo lại như con gà con bị xách, cô phục hồi lại tinh thần, ngẩng đầu, vẻ mặt đầy mờ Gia Hành hướng cô vươn tay ra “Đưa cho tôi.”Sơ Chi vẫn mờ mịt như cũ “Hả?”Tay của anh trắng nõn đẹp đẽ, ngón tay thon dài, lòng bàn tay vươn ra ở trước mặt cô hơi run lên, cố chấp lặp lại một lần nữa, giống như người bạn nhỏ đang đòi đồ ăn “Trà sữa Ô Long, đưa tôi.”Sơ Chi “...”*Sơ Chi vừa vào phòng tự học đã nhìn thấy Cố Hàm đang điên cuồng vẫy tay với chiều thứ sáu ở đây ít người hơn so với bình thường, buổi chiều không có lớp học, lúc này cơ bản hầu hết mọi người đã về nhà, bọn Lâm Đồng ngồi vào một cái bàn dài bên cạnh cửa Chi sửa sang lại mũ áo khoác vừa bị Lục Gia Hành túm, cô đi tới rồi ngồi vừa lấy sách ra, đầu bên kia Cố Hàm đã duỗi như cô nàng nghe được chuyện gì bát quái thần kỳ lắm, hai con mắt sáng rực, cực kỳ hưng phấn nhìn trước Sơ Chi đã nhìn thấy vẻ mặt này của cô nàng, lúc đó trong tay cô ấy cầm một lá bài Tarot suy đoán chỉ số duyên phận của cô và Tiêu Dực có bao nhiên, Cố Hàm hắng giọng một cái, vẻ mặt giống thánh thần đang giảng đạo “Tiểu Chi của mình, mình cảm thấy ngôi sao của cậu xuất hiện điều kỳ lạ, có liên quan tới phương diện tình cảm, chỉ sợ người này xuất hiện liền thay đổi.”Sơ Chi kinh hãi đến biến Hàm tiếp tục nói “Mau mau, nói cho mình biết một cái tên xuất hiện trong đầu cậu bây giờ.”Sơ Chi nuốt nước miếng một cái “Ngô Ngạn Tổ.”Cố Hàm mắt điếc tai ngơ “Đúng, không sai, trong cung tình cảm của cậu đột nhiên xuất hiện một cái bình nước màu hồng nhạt!”Sơ Chi “...”Cố Hàm không ngừng cố gắng, cô nàng vừa liếc mắt vừa rung chân “Tiểu Chi của mình, bình nước này có tình cảm rất sâu đậm với cậu.”Sơ Chi cởi áo khoác xuống treo trên ghế, dáng vẻ không để ý chút với Sơ Chi ấn tượng đầu tiên về Lục Gia Hành có chút đó ở sân trường, nam sinh lười biếng đứng bên đường, lúc nữ sinh kia đến xin số điện thoại của anh, anh cũng chưa từng nhìn người nhẹ nhàng nhìn lướt qua, liền cho số điện Chi cảm thấy, chuyện con gái chủ động muốn xin số điện thoại nam sinh mình thích, là một việc rất cần dũng khí, vì vậy bất kể là nam sinh sẽ cho số hay từ chối, đều ít nhất phải tôn trọng đối phương, không phải tùy tùy tiện tiện như vậy, dường như thái độ không coi đó là chuyện gì to học quân sự Sơ Chi đánh nhau bị phạt đứng, thường thường Lục Gia Hành sẽ hướng về phía thao trường bên này đi dạo, trong lúc vô tình Sơ Chi cũng từng thấy mấy lần, đám con gái đều muốn xin thông tin liên lạc gì lại lớn lên xinh đẹp, tất cả anh đều đó khi tiếp xúc có thêm quen thuộc, Sơ Cho cảm thấy người này thật sự tốt vô trừ có thói quen ngả ngớn với con gái, còn có chút phụ kia Cố Hàm vẫn còn đang liếc mắt rung chân, cô nàng nhỏ giọng thần bí nói “Tiểu Chi, mình cảm nhận được! Sóng của bình nước tương đối mãnh liệt.”Sơ Chi nghiêng đầu, sáp đến, bình tĩnh nhìn cô nàng nói “Hàm Hàm, đầu cậu bị gà đá rồi.”Cố Hàm “...”*Ánh đèn quán bar tối tăm lại ám muội, bên trong cái ghế dài hình tròn mềm mại có mấy người đang Gia Hành ngồi một bên, cả người cà lơ phất phơ lười biếng ngồi phịch trên ghế sô pha, chân dài gác lên bàn trà trước mặt, trong tay cầm cốc trà tai là tiếng nhạc và tiếng nói chuyện ầm ầm, anh đeo tai nghe, dường như không bị ảnh hưởng, nhìn thẳng phía trước, đờ mặt nam một nữ ngồi bên cạnh tranh nhau cái chén, ở đó mà cái gì cậu cậu cái gì tôi tôi, cãi nhau ầm ĩ, chàng trai bị đẩy một cái, không ổn định, người ngã về phía Lục Gia Gia Hành đang phát ngốc, đột nhiên bị chàng trai đụng tới, lực đạo không hề nhỏ, anh ta không ổn định, cả người bị đẩy nghiêng về bên cạnh, một chân rơi xuống, làm cốc trà sữa Ô Long còn một nữa tuột khỏi trà sữa rơi xuống đổ đầy lên mặt đất, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, bị nhấn chìm bên trong khung cảnh sôi động, cơ hồ không nghe thấy bộ mọi người ngồi bên trong ghế dài bị âm thanh yên lặng như thế thu hút, đồng loạt nhìn Gia Hành buông mắt xuống, nhìn bãi chất lỏng tung tóe bên chân, anh kéo tai nghe xuống, nghiêng đầu nhìn về phía người đụng tới mắt đen nặng nề, không nhìn rõ được tâm tình gì, khóe môi hơi rủ xuống phía dưới, không khí có chút Dật cầm ly rượu lắc lắc, anh ta thử trách móc, lại hơi co vai thấy không khí không đúng lắm, cuối cùng có người bên cạnh không nhịn được lại gần hỏi anh ta “Tối hôm nay A Hành làm sao vậy, cầm một cốc trà sữa đến đây, lại còn nâng như bảo bối một buổi tối.”Trình Dật cảm thấy có chút khó khăn để giải thích, anh ta buông cái chén trong tay xuống, nhấc ngón tay chỉ hài cốt của cốc trà sữa rơi trên mặt đất “Cái kia... là tổ tông cậu ta cho cậu ta.”Người kia sững sờ “Ai?”“Tâm can, tôi đoán vậy, nhưng cũng phải đúng mười phần.”Chàng trai đụng phải anh lúc đầu, căn bản cũng không coi đó là chuyện gì to tát, kết quả vừa nhìn thấy vẻ mặt của đối phương, sắc mặt hơi đổi một chút, vội vàng nói xin Gia Hành nhìn anh ta, không lên Dật thấy thế, vội vàng giơ cái bình rượu lên, hét lớn một tiếng “Hành tử!!! Chúc cậu sớm sinh quý tử!!! Nhé!!!”“...”Một tiếng này của anh ta rất lớn, âm độ cực cao, khoảng cách lại gần, xuyên thấu qua tiếng nhạc ồn ào, chấn động đến mức khiến màng tai Lục Gia Hành nảy Gia Hành nghiêng đầu lại, ánh mắt yếu ớt nhìn anh ta, chân gác trên bàn trà cũng buông xuống, chậm rãi cất tai nghe vào trong túi áo, cầm áo khoác đứng lên rời khỏi quán bar, cách một tấm cửa kính, âm thanh huyên náo bẩn thỉu xấu xa bên trong liền bị ngăng cách sạch sành sanh, bên ngoài không khí mát lạnh, ở trung tâm thành phố ánh đèn sáng như ban ngày, trên đường phố ngựa xe như Gia Hành vừa khoác áo khoác vừa đi dọc theo đường cái tiến về phía trước, anh lấy điện thoại di động ra bấm tiếng vang lên sau đó, bên kia có người nói Sơ Chi vẫn như cũ không nhanh không chậm, mềm mại, tựa như không có khí lực “A lô.”Lục Gia Hành ngừng một kia cũng yên tĩnh, một lát sau, cô gọi anh một tiếng “Đàn anh?”Lục Gia Hành đứng ở đầu phố, anh dừng bước lại, nhìn màn hình quảng cáo bằng đèn led trên cửa hàng phía đối diện, nổi lên một thoáng tâm tình, mới chậm rãi mở nói nhàn nhạt, nghe tới giống như không mấy vui vẻ.“Tiểu Sơ Chi, trà sữa của tôi đã không còn nữa.”Sơ Chi sững sờ “Hả?”Anh đè ép cổ họng, giọng nói buồn buồn, lại có vẻ mang chút oan ức không tên, có phần ngoan ngoãn.“Trà sữa Ô Long của tôi, vừa bị người khác làm rơi mất rồi.” Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái Đang raSố chương 42Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 TangthuvienLục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa mãi đến khi anh gặp Sơ trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ Chi cẩn thận nhận thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?"Lục Gia Hành không đáp Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.”Lục Gia Hành “...”*Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu!Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người.>Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nàoĐáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một CânTác giả Tê KiếnThể loại Ngôn TìnhNguồn Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái Đang raSố chương 42Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 TangthuvienLục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa... đủ mãi đến khi anh gặp Sơ trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ Chi cẩn thận nhận thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?"Lục Gia Hành không đáp Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.”Lục Gia Hành “...”*Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu!Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người.>Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào Chương Mới NhấtChương 41 ThiếuChương 40 ThiếuChương 39 ThiếuDanh sách chươngChương 1-1Chương 1-2Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10Chương 11Chương 12Chương 13Chương 14Chương 15Chương 16Chương 17Chương 18Chương 19Chương 20Chương 21Chương 22Chương 23Chương 24Chương 25Chương 26Chương 27Chương 28Chương 29Chương 30Chương 31Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện Trọn bộ Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi đọc truyện full hay Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân của tác giả Tê Kiến rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 Tangthuvien Lục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ nhiều. Nhưng mãi đến khi anh gặp Sơ Chi. Chàng trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ ràng. Sơ Chi cẩn thận nhận lấy. Cô thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?” Lục Gia Hành không đáp lời. Sơ Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.” Lục Gia Hành “…” * Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn bã. Nữ chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ ngọt. Nam chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu! Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người. > Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào Doc truyen dang yeu bao nhieu tien mot can lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân full, chương 1, chương cuối. Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân review, Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Danh sách chương Đáng Yêu Bao Nhiêu Tiền Một Cân Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Giới thiệu Editor Linhh Diệp loại Hiện đại, thanh xuân vườn dài 91 TangthuvienLục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ mãi đến khi anh gặp Sơ trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ Chi cẩn thận nhận thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?"Lục Gia Hành không đáp Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.”Lục Gia Hành “...”*Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã. Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu!Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người.>Lục thiếu gia Con mẹ nó, quá đáng yêu rồi, lại đây cho ông đây ôm một cái nào Chương mới nhất Chương 41 Danh sách chương Sơ Chi đứng ở chỗ điểm danh ngẩn chiều, mỗi một hạng mục đấu chung kết đều kết thúc, cuối cùng chỉ còn lại chạy tiếp chạy 200m nữ Sơ Chi về nhì, chỉ kém người về thứ nhất một chút, cô được xếp ở hàng nữ sinh có thành tích thi chạy tiếp sức là một trong những cuộc thi rất được mọi người quan tâm, mấy người vây lại cùng nhau nghe chủ tịch hội thể thao truyền thụ ít kỹ xảo nhỏ, Sơ Chi cúi thấp đầu, không biết đang suy nghĩ nhiên, cô giơ tay lên, đầu ngón tay chạm vào khóe môi của chính cảm mềm mại, tự hồ bên trên còn lưu lại nhiệt độ và mùi vị của ngón tay hai người mặt đối mặt không cảm thấy gì, chỉ khi người vừa đi mất, cô mới bắt đầu cảm thấy có chút kỳ trên môi vốn mỏng, lại mẫn cảm, nhiệt độ ngón tay của anh rất thấp, lành lạnh, dán vào sợi tóc ma sát tạo ra cảm giác sột Chi mơ màng cảm nhận một thoáng nhịp tim của chính mình, có phải là do lúc chạy 200m quá nhanh, làm sao lâu như vậy mà nhịp tim vẫn không bình thi chạy tiếp sức sắp bắt đầu, Sơ Chi điều chỉnh lại hô hấp, sờ sờ lỗ tai khá nóng của mình, trạng thái gần bình thường lại, vừa xoay người, cô lại đối đầu với đôi mắt đen kịt phía xa Gia Hành đứng dưới khán đài phía sau nơi điểm danh, anh dựa lưng vào vách tường khán đài, nghiêng cổ nhìn Chi rụt cổ lại, lỗ tai lại bắt đầu nóng mắt cô dừng lại, còn chưa kịp phản ứng đã có người gọi là một giọng nói thiếu niên trong trẻo, sạch sẽ lại trong sáng “Chị!”Sơ Chi quay đầu lại, Nguyên Từ chạy tới, hướng cô vẫy vẫy tay.*Sáng sớm Trình Dật bị Lục Gia Hành lấy chân đạp hai phát mà tỉnh, anh ta không tình nguyện nằm đến trưa mới chậm chạp đi tắm rửa, bò ra khỏi anh ta nhận thức được, Lục Gia Hành đã sớm biến mất không thấy bóng dáng, gọi điện hai đến ba lần, bên kia mới Dật đứng ở dưới lầu ký túc xá, chống nạnh gọi điện thoại giống như một người đàn bà chanh chua “Lục Gia Hành, đại gia cậu, con mẹ nó cậu đạp bắt tôi dậy, còn chính mình thì biến cmn đi nơi nào rồi?”Lục Gia Hành lười biếng trả lời “Tham gia đại hội thể dục thể thao.”Trình Dật sững sờ, không phản ứng lại “Cái gì?”“Đại hội thể dục thể thao.”“Đại hội thể dục thể thao?”“Ừm.”Trình Dật giả mù sa mưa nói “Oa, thiếu gia, cậu quá tuyệt vời, đây chính là ánh mặt trời đầy sức sống tích cực nhiệt tình của đời người nha!”Lục Gia Hành không trả lời anh ta, đột nhiên rơi vào trầm Dật cũng không để ý, anh ta cúp điện thoại, đi về phía sân vận quả vừa vào cửa anh ta đã nhìn thấy, Lục Gia Hành giống như một bóng ma đứng dưới khán đài, hai tay đang vặn vặn, mắt nhìn nơi nào đó, mặt không hề có tý cảm xúc nào, ánh mắt tối Dật theo tầm mắt của anh nhìn sang, vừa nhìn liền vui gái mềm mại nhà Lục thiếu gia mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng hết sức đơn thuần đáng yêu, cô đang nói chuyện với một chàng trai nào đó, cười hết sức dễ lại Lục Gia Hành một chút, hình như sắc mặt hơi kém một Dật cười vô cùng xán lạn, tâm tình anh ta rất tốt, đi tới cằn nhằn “Ơ! Thiếu gia, sao trùng hợp như vậy nha!”Lục Gia Hành không thèm nhìn anh ta, đôi mắt chỉ đặt trên người Sơ lát sau, anh “hừ” một tiếng trầm thấp, xem ra đã hết sức khó Dật nhìn thấy lạ “A Hành, em gái của cậu thật quý hiếm nha!”Lục Gia Hành lạnh nhạt nói “Còn không hết.”Anh nói xong, lại nghĩ tới điều gì, nhíu nhíu Dật nhướn lông mày “Cậu cứ nhìn như vậy, không tự mình chạy tới, cậu muốn chiếm được lợi thế thì phải ra tay trước, dũng cảm theo đuổi nha, thái tử điện hạ.”Lục Gia Hành liếc nhẹ anh ta một cái, dĩ nhiên anh cũng không phủ nhận, liếm liếm khóe môi “Cậu sẽ theo đuổi sao?”Trình Dật liền trầm là chọc ghẹo con gái, nhất định anh ta sẽ làm, hơn nữa còn có thể viết một bộ sách phân tích tỉ mỉ chi tiết từng đáp nhưng theo đuổi con gái và trêu chọc con gái, hai việc này hoàn toàn khác nhau, đối với bọn họ việc nghiêm túc theo đuổi con gái là một việc bắn đại bác cũng không Dật không dám nói mấy chiêu chọc ghẹo con gái vớ vẩn kia, dù sao hình như lần này người anh em là thật lòng, nói ra có thể sẽ bị cậu ta đánh Dật cũng rất nghiêm túc suy nghĩ, phân tích một chút độ hiểu biết của anh ta về Sơ Chi “Tôi cảm thấy, Tiểu Chi của cậu, nếu tỏ tình theo cách uyển chuyển chắc không có tác dụng gì, rất có thể em ấy nghe sẽ không hiểu.”“...”Lục Gia Hành thầm nghĩ cái này còn cần cậu nói sao, hôm nay tôi đã biết rồi.”“Vì lẽ đó cậu nên thẳng thắn, trực tiếp nói rằng cậu thích em ấy,” Trình Dật dừng lại một chút, vẫn như cũ có chút không xác định nói, “Cậu thật sự thích em ấy hả?”Lục Gia Hành không lên Dật vẫn chưa từ bỏ ý định, hoặc có thể nói có chút khó tin “Thật sự yêu thích em ấy hả.”Bên kia cuộc thi đã bắt đầu rồi, tiếng súng vang lên, thiếu nữ gần như vèo một cái chạy khỏi vạch xuất phát, bờ môi cô khẽ mím lại, mái tóc dài đung theo cô là nam sinh buổi sáng đập tay với cô, còn suýt chút nữa chạm vào môi cô, hai người, một người vừa chạy về phía trước vừa đón, một người đưa tay lên, phối hợp cực kỳ ăn ý, tạm thời bọn họ đang dẫn Gia Hành mím môi, đôi mắt khẽ híp lại, bỗng nhiên anh mở miệng “Phải thẳng thắn như thế nào?”Trình Dật “?”“Phải thắng thắn như thế nào?”Thật lòng Lục Gia Hành cảm thấy hành động trước đó của mình đã đủ thẳng thắn rồi, trước đây thậm chí ngay cả nói anh cũng không cần nói, đều là con gái tự do phát Dật ấn ấn huyệt Thái Dương, đau đầu nói “Được rồi thiếu gia, muốn tôi dạy cậu sao? Hẹn đi chơi, cũng đừng chỉ dùng lời nói, muốn khiến cho đối phương cảm nhận được thành ý của cậu, phải dùng hành động thực tế làm cho cô ấy cảm giác được rằng cậu thích cô ấy bao nhiêu.”Anh ta nói đến đây, lại không nhịn được hỏi thêm một câu “Suy cho cùng cậu rất thích cô gái này hả?”Lục Gia Hành muốn nói là không muốn nói không phải rất yêu nói bên trong cổ họng lăn hai vòng, nhưng lại không biết tại sao không nói ra được.*Trong đại hội thể dục thể thao lần này khoa quảng cáo đạt được nhiều thành tích tốt, chủ tịch hội thể thao lên lĩnh tiền thưởng trở về trưng cầu ý kiến từng người một, cuối cùng bọn họ quyết định cầm số tiền kia ra ngoài xõa một hướng dẫn cũng là một thanh niên trẻ tuổi vừa mới tốt nghiệp đại học, cầm đầu một đám sinh viên, nhìn bọn họ hào hứng cũng rộng lượng, dũng cảm tỏ vẻ không đủ tiền thì trở về tìm anh ta, anh ta sẽ trả người đồng loạt hoan hô, vắt chân lên cổ chạy nhanh đến quán thịt nướng tự phục vụ, nghiêm chỉnh xếp hàng dài, chủ quán bán được nhiều còn suýt lúc đại hội thể dục thể thao đến bây giờ đã gần hai tuần lễ, Sơ Chi tùy tiện tham gia vào hội kịch nói cũng bắt đầu bận tháng mười hai, để chúc mừng, theo quy tắc hội kịch nói phải đưa ra một tiết Sơ Chi nghĩ mình là một người mới nên giúp đỡ ở hậu trường, làm mấy việc vặt vãnh, lại có thể tiếp tục làm một người tàng hình, kết quả ngày hôm sau, hội trưởng là Trương đại nhân tại cuộc họp cười híp mắt, nhìn cô ngoắc ngoắc tay “Chị, chị tới đây một chút.”Sơ Chi đã quên Nguyên Từ gọi cô là chị, cô thả dụng cụ trong tay xuống rồi đi tới “Đàn anh, làm sao vậy?”Bạch tuộc cũng đã quen thuộc cách nói chuyện hằng ngày của hai người kia, một người gọi “chị”, một người gọi “Đàn anh”, anh ta đã bị thời gian làm cho hao mòn, mấy tháng đầu còn cảm thấy có chút thú Từ đưa kịch bản qua, Sơ Chi nhận Từ nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra cái răng nanh nhỏ trắng sang “Chị, chị diễn vai nữ chính nhé?”Sơ Chi trợn to hai Từ gãi gãi mũi, vẻ mặt nhờ vả “Chị, nếu chị không diễn, thì em phải diễn vai nữ chính đó.”Con người của Sơ Chi sắp rơi ra cảm thấy mười tám năm trước rõ ràng con người cô đều rất bình thường, tại sao lên đại học, cái từ nam giả nữ này liền xuất hiện nhiều lần bên trong thế giới của cô, nó sắp trở thành một phần trong cuộc sống của cô tuộc đứng bên cạnh nghe thấy vậy liền ôm lấy Nguyên Từ, bắt đầu khóc lóc “Từ lang!!! Nữ chính không tốt sao!!! Năm ngoái không phải cậu cũng diễn vai công chúa Bối Nhi à! Tiếng vang không phải rất tốt đó sao!!!”Diễn xuất của anh ta quá xuất sắc, ngay cả đôi mắt cũng đều đỏ lên, diễn tả tình yêu tan nát cõi lòng, tình cảnh vô cùng kích lang không chút lưu tình giơ tay đẩy anh ta, cười nói “Tôi cũng không muốn tiến tục nói yêu đương với anh.”Bạch tuộc buông lỏng tay, vẻ mắt ý tứ sâu xa “Ồ, vậy cậu muốn nói chuyện yêu đương với người khác.”Nguyên Từ không phản ứng, ánh mắt tha thiết mong chờ nhìn Sơ xưa đến nay Sơ Chi chưa từng thử sức với diễn xuất, hồi còn học sơ trung hay cao trung khi có chương trình này cô cũng chỉ diễn vai không có sự sống, Sơ Chi cầm kịch bản, cảm thấy bối rồi “Tôi có thể không? Hồi học cao trung tôi chỉ diễn qua một lần, không có kinh nghiệm gì cả...”Mắt Nguyên Từ sáng rực lên “Diễn qua là được, đã rất tốt rồi, hồi học cao trung em cũng chưa từng được diễn kịch nói.”“Có thật không?”“Thật đó,” tựa như Nguyên Từ đang cổ vũ cô, “Chị diễn vai gì vậy?”Sơ Chi vui mừng nói “Chậu hoa.”Nguyên Từ “...”Bạch tuộc “...”*Thời gian chuẩn bị không nhiều, tháng mười một trôi qua một cách nhanh chóng, trong nháy mắt trời thu đã sắp qua đi nữ chính trong vở kịch , Sơ Chi cảm giác đây là lần đầu tiên trong đời bản thân phải gánh vác trọng trách to lớn này, toàn bộ sự vinh quang của hội kịch nói đều đặt lên người cô, vì vậy cô hoàn toàn không dám lười biếng, mỗi ngày sau giờ học đều chạy đến hội kịch nói, hận không thể chia mình làm hai phần, một phần ăn cơm, đi học, ngủ, và làm bài tập, phần còn lại để học thuộc lời bạn học của cô cũng đều rất bận, thậm chí Tiêu Dực đã bắt đầu chuẩn bị tìm công ty để đi thực tập vào thời gian nghỉ đông, theo lời nói của cậu ta là những kinh nghiệm này nhất định phải tích lũy từ sớm, cũng phải cố gắng làm gì đó trong thời gian thực như mỗi ngày không làm việc đàng hoàng cũng chỉ có Lục Gia hội thể dục thể thao qua đi, nếu so với trước đây thì đàn anh Lục càng nhàn rỗi, thường thường hai đến ba ngày không biết biến ra từ nơi nào, có lúc anh sẽ đến gần chứng minh sự tồn tại của mình, có lúc mang cho cô một que kem, cứ đứng dưới tòa nhà ký túc xá của nữ sinh như vậy, không để ý xung quanh, ánh mắt không coi ai ra gì chỉ chờ cô đi Chi không muốn nhận, anh liền dùng lý do cũ “Mua nhiều hơn một cái, ăn không vô, em không ăn thì tôi ném đi”.Mấy lần trước Sơ Chi liên tục bị một người gọi xuống, bọn Cố Hàm liền lén lút nằm nhoài trên ban công vây xem, có lần bọn cô chuẩn bị đi tới thư viện, vừa đi Gia Hành đã đứng tựa lên bức tường dưới tàng cây, dáng vẻ nhàn hạ, nhìn thấy Sơ Chi đi xuống, anh nhếch Chi đi tới, nhíu mày lại “Anh lại mua thêm kem sao?”Lục Gia Hành cười khẽ một tiếng “Đúng vậy.”Bọn Lâm Đồng không đi qua, cái cô đi về phía trước một đoạn, một lát sau, Sơ Chi cầm kem chạy Hàm cảm thấy có chút không thể nào hiểu được “Người này đến cùng xảy ra chuyện gì hả, không phải anh ta có bạn gái rồi sao?”Lâm Đồng ở bên cạnh lười biếng ngáp một cái “Không có, mình hỏi bạn anh ta rồi,” cô dừng lại một chút, nhìn về phía Sơ Chi giải thích, “Chính là Trình Dật đó.”Cố Hàm nghiêng đầu lại, vẻ mặt hoảng sợ “Ồ, không sao, nhưng lần trước không phải A Nam nghe thấy anh ta nói mình có bạn gái sao?”Lâm Đồng cười hì hì “Ai biết được, có thể là bởi vì nguyên nhân đó nên không muốn cho người khác số điện thoại chứ.”Sơ Chi đi bên cạnh yên tĩnh nghe, cô chậm chạp cúi đầu xé giấy bọc được một nửa, đột nhiên cô dừng bước, bóng dáng nhỏ bé quay Gia Hành còn chưa đi, anh vẫn đứng dựa vào bên kia như cũ, đầu cúi thấp, tay cầm điện thoại di ra cả người lười biếng, có chút cà lơ phất Chi liếm liếm môi, cô do dự một chút, nhét que kem vào tay Lâm Đồng “Các cậu đến trước giúp mình chiếm một chỗ nhé, lát nữa mình sẽ đến.”Cố Hàm giơ tay “Ơ kìa, cậu định làm gì vậy?”Lâm Đồng giơ tay vỗ cô nàng một Chi không lên tiếng, xoay người lại chạy ký túc xá cô vừa vặn có một quán trà sữa, Sơ Chi chạy tới gọi một cốc trà sữa Ô Long nóng, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn người cách đó không xa vẫn chưa luôn cúi thấp đầu nhìn điện phút trôi qua, anh cất điện thoại vào túi áo, đứng thẳng người Chi hơi sốt ruột, cô không ngừng thúc giục “Cô à, làm ơn nhanh lên một chút!”Cô bán trà sữa vội vàng đậy cái nắp, Sơ Chi cũng không kịp đợi cho vào túi, đã trực tiếp nhận lấy, nói cảm ơn thật nhanh rồi xoay người bỏ chạy, Lục Gia hành đã đi về phía trước một đoạn, Sơ Chi đuổi theo anh gọi hai Gia Hành quay đầu Chi vội vàng chạy tới, đứng ở trước mặt như anh hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ quay lại, dáng vẻ đầy kinh Chi thở phào một hơi thật dài, cô thoáng điều chỉnh hô hấp, ngẩng đầu lên nhìn tháng mười một ở miền Bắc khí trời lạnh lại khô ráo, cô gái nhỏ bé mặc một cái áo khoác lông dày, mặt trên mũ áo còn có hai cái tai thỏ thật dài, phía trước mũ còn rủ xuống hai cái bông tròn, cả người nhìn rất ấm mắt tròn nhìn thấy anh, cũng không nói chuyện, cánh tay giơ lên thật cao, đưa cốc trà sữa Ô Long đến trước mặt Gia Hành ngẩn ra, không Chi nhón chân lên đi cà nhắc, nâng cốc trà sữa Ô Long lên cao hơn một mím mím môi, nghiêm túc nhìn anh, giọng nói có chút nghiêm túc, giống như người bạn nhỏ nghịch ngợm đang giảng đảo lý “Đàn anh, bây giờ trời lạnh như thế, anh đừng ăn nhiều kem như vậy nữa.” Cuối cùng còn lại hai quả Chi không bán, cô gấp tờ giầy viết giá tiền rồi nhét vào túi áo thu dọn đồ đạc, còn Lục Gia Hành nhận điện Chi không quan tâm xem ở bên kia anh đang nói gì, một tay cô cầm xấp tiền, ôm hai quả táo vào trong lồng ngực, cái đầu cúi thấp không biết đang suy nghĩ điều muốn chờ anh nói chuyện xong, cảm ơn anh một tiếng, rồi trả tiền lại cho anh như cô cũng chưa chúc anh Giáng sinh vui Chi chậm chạp lấy điện thoại ra nhìn thời gian, đã tám giờ lúc đó Lục Gia Hành cúp điện thoại, đi Chi giống như con rùa nhỏ, cả khuôn mặt đều núp bên trong khăn quàng cổ chỉ để lộ ra đôi mắt, cô cúp thấp đầu khiến người ta không nhìn thấy cảm xúc bên Gia Hành cất điện thoại di động vào túi áo, đưa tay lên giúp cô kéo khăn quàng cổ cao lên “Có lạnh không?”Động tác của anh rất cẩn thận, chầm chậm kéo mép khăn mềm mại đang rủ xuống lên, che đi chóp mũi hồng hồng của không biết điều gì làm anh vui vẻ, đột nhiên Lục Gia Hành cười nhẹ một tiếng, nắm khăn quàng tiếp tục kéo hướng lên trên, cho đến khi che đi đôi mắt Chi buồn bực “A” một tiếng, đầu ngẩng lên, mặt bị khăn vây quanh chặt cầm đồ trong tay, còn ôm hai quả táo vào trong ngực, tay không thể động đậy liền lắc lư đầu muốn tháo chiếc khăn tay anh đang nắm khăn quàng cổ bằng lông dê màu xám nhạt kia của anh bị Sơ Chi lót dưới mông chắc hẳn buổi tối không thể đeo lên, lúc này cũng đang được cô cầm trong Chi lắc lư cái đầu, phát hiện hình như người này tìm được thú vui rồi, càng ngày càng hăng hái lôi kéo chiếc khăn, gắt gao che đi đôi mắt khăn che đi ánh sáng khiến trước mặt chỉ còn lại một vùng tăm tối, Sơ Chi im lặng một lúc, nhíu nhíu mày “Lục Gia Hành, anh thật là ấu trĩ.”Lục Gia Hành “Ồ” một tiếng, ngừng lại vài giây mới chậm rãi kéo khăn quàng của cô mặc áo khoác màu đen phẳng phiu, không cài khuy, phanh ra làm lộ lớp áo len nhạt màu bên Chi vẫn cảm thấy nam sinh mặc áo len so với áo sơ mi càng đẹp luôn cảm thấy loại áo len này nam sinh muốn mặc đẹp càng khó hơn áo sơ cảm giác ấy, khi nhìn sang Lục Gia Hành thường sẽ đạt tới đỉnh mặc áo len thực sự rất không đeo khăn quàng cổ, Sơ Chi giương mắt nhìn cái cổ thon dài của anh, ở đó có một trái táo a-đam nổi lên, trên nữa là chiếc cằm nhọn, đường góc khuôn mặt đẹp đẽ và bờ môi mỏng hơi cong nhiên Sơ Chi xoay người lại, cô vội vàng cúi đầu, không hiểu tại sao đột nhiên không dám nhìn lên trên cầm một xấp tiền kiếm được và một quả táo đưa cho anh.“Những cái này cho anh,” cô thấp giọng Gia Hành không Chi suy nghĩ một chút liền sáng mua một quả táo ba mươi đồng, bị cô bán đi chỉ có năm bị lỗ rất nhiều Chi nghĩ nhất định Lục Gia Hành không mấy vui vẻ gì, cảm thấy có lẽ anh sẽ không nhận, cô liền cầm một quả táo khác nhét vào trong túi xách, rồi khom lưng, bàn tay trống không cầm lấy tay anh kéo Gia Hành mặc cho cô lôi kéo, bàn tay thuận theo mở rộng ra, lòng bàn tay ngửa lên Chi cầm một xấp tiền lẻ nhăn nhúm đặt lên tay anh, đặt quả táo đè lên phía táo màu hồng tím, bởi vì là quả cuối cùng còn dư lại nên hình dạng cũng không được tốt cho lắm, hơi méo, miễn cưỡng mới đứng vững trong lòng bàn tay gái nhỏ đeo găng tay màu trắng, bàn tay nhỏ bé bắt lấy cổ tay anh, ở bên ngoài quá lâu nên ngón tay đã lạnh lẽo, nhưng lại như thiêu đốt bỏng làn da của đưa táo và tiền cho anh, tựa như kiên nhẫn dụ dỗ trẻ con, giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại như sô-cô-la “Ai nha, anh không cầm là không được đâu, số tiền còn thiếu tôi cũng sẽ trả lại cho anh.”Cô vừa nói nhiên người trước mặt duỗi cánh tay ra, bàn tay thon dài giữ gáy cô, nhẹ nhàng dùng sức kéo lại Chi bất ngờ lảo đảo tiến lên trước hai bước, trán đụng thẳng vào ngực len của anh rất mềm mại, mang theo nhiệt độ người anh xen lẫn mùi nước giặt quần áo, còn có một chút mùi vị quen thuộc về vị đó rất rõ ràng, đặc biệt lại lạnh lẽo, không phù hợp với tính cách của Chi trợn to hai mắt, không nhúc gian gần đây anh quá ngoan ngoãn đến mức thậm chí Sơ Chi quên mất tính cách của không tránh, im lặng nằm nhoài trong ngực anh, cảm nhận hô hấp đang lên xuống trong lồng ngực và áp lực từ bàn tay mềm mại sau đầu của anh, cô chớp mắt một cái, nhẹ nhàng mở miệng hỏi “Anh làm gì vậy?”Câu nói này Sơ Chi từng hỏi anh rất nhiều giận, xấu hổ, mơ màng và nghi ngờ là cảm giác lúc lần này Sơ Chi lại có cảm giác không giống như mọi tác Lục Gia Hành chặt nói của anh trên đỉnh đầu cô có chút khàn khàn, căng thẳng, thận trọng “Xin lỗi, tôi chỉ ôm một lúc thôi, em đừng động đậy, một phút là tốt rồi.”Sơ Chi mím mím cô hơi động, nghiêng một chút, cuối cùng trước mắt không còn một vùng tăm tối nữa, tia sáng từ ánh đèn đường thâm nhập vào Sơ Chi hơi nhấc lên, giơ lên một nửa sau lưng anh, cô cắn cắn môi, cuối cùng vẫn quyết định hạ có đầu ngón tay nhẹ nhàng phất qua vải áo khoác của anh, nhẹ nhàng như lông chim, người khác không có thể phát hiện thất bại thở dài, cúi đầu xuống, rầu rĩ nói “Anh như này cũng là đùa giỡn lưu manh.”“Xin lỗi.”Sơ Chi buồn bực “Có phải hôm nay anh chỉ biết nói xin lỗi hay không.”Lục Gia Hành thở một hơi thật dài “Tôi sợ dọa em, sợ em sẽ chạy mất, mới liều mạng kìm nén,” giọng nói anh rất nhỏ, tốc độ nói chậm mang theo chút bất đắc dĩ, “Vì vậy em đừng động đậy chân tay, tăng thêm độ khó cho tôi.”Lúc này Sơ Chi mới nhớ tới, một tay khác của anh còn bị cô cầm lòng bàn tay còn có mấy tờ tiền lẻ và một quả táo ngăn cách giữa hai người, đó là khoảng cách duy nhất giữa bọn Chi đỏ mặt, bàn tay cô nhanh chóng rút ra, trái tim đập bình bịch, một tiếng lại một tiếng rất cô đỏ như máu, may lúc này cái đầu đang bị anh đè vào ngực, cô nhẹ nhàng chuyển động, nhỏ giọng nói ngập ngừng “Ai sẽ chạy nha...”Cô vừa mới nói chuyện, Lục Gia Hành đã buông tay, người lùi về phía sau hai bước thả cô Chi lo sợ, lúng túng, cô cảm thấy hẳn là anh nghe thấy được, nhưng mình còn chưa chuẩn bị tâm lý thật ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn né tránh, khuôn mặt đỏ bừng hơi sốt sắng nhìn Gia Hành nghiêng đầu, cụp Chi nuốt nước miếng một cái, cô hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí kiên định nhìn Gia Hành “Hả?”“...”Sơ Chi thở phào nhẹ không biết tại sao lại cảm thấy có một chút thất cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình, nhỏ giọng lầu bầu nói “Không có gì...”Điện thoại của Lục Gia Hành vang lên lần thứ anh không cảm xúc, mặc kệ tiếng chuông reo trong túi áo, dáng vẻ giống như không quan Chi ngẩng đầu “Anh nhận điện thoại đi.”Tiếng chuông vẫn kiên nhẫn vang lên, khóe môi Lục Gia Hành hơi hướng về phía dưới, thiếu kiên nhẫn, lười biếng tiếp điện thoại “Sao vậy?”Ở đầu bên kia điện thoại, Trình Dật không nói vài giây, anh ta mới nói “Điện hạ, ăn cơm không?”Lục Gia Hành vừa định cúp điện thoại, Trình Dật nhanh chóng nói tiếp “Không đi ăn thì đàn em có đói bụng không?”Động tác Lục Gia Hành dừng lại, đôi mắt nhìn Sơ Chi, không lên Dật giống như có thiên lí nhãn đoán được toàn bộ, anh ta cười hai tiếng, nói địa điểm “Mang đàn em tới đây cùng nhau trải qua lễ Giáng sinh đi, nhất định cậu không đoán được hôm nay ai trở lại đâu.”Lục Gia Hành không hứng thú đáp “Ồ, tôi không đoán được.”“Lâm Ngữ Kinh đã trở lại.”“...”Trình Dật có chút bồn chồn “Tại sao cậu không phản ứng gì vậy?”“Tôi phải có phản ứng gì.”“Cậu ít nhất cũng phải cho tôi chút phản ứng gì chứ,” đột nhiên Trình Dật ồ một tiếng đầy bỉ ổi, “Có phải tôi quấy rối chuyện tốt gì của cậu rồi không? Nhưng mà không phải bây giờ cậu vẫn đang trong giai đoạn theo đuổi đầy đau khổ sao, cậu và đàn em đang làm gì vậy?”Lục Gia Hành cụp mắt xuống, nhìn quả táo trong tay và mấy tờ tiền lẻ, hờ hững nói “Bày sạp.”“...”Trình Dật không kịp phản ứng “Cái gì?”“Vừa rồi bày sạp bán hàng, bây giờ đếm tiền.” Lục Gia Hành nhếch môi, giọng nói khá là sung sướng, “Chúng tôi kiếm được hơn 100 đồng.”Trình Dật “...”*Trong bốn người bạn thân của Lục Gia Hành, chỉ có Lâm Ngữ Kinh là con gái, hơn nữa so với bọn họ còn nhỏ tuổi thường nữ sinh sẽ được chiếu cố nhiều hơn, thế nhưng Lâm Ngữ Kinh lại không như cầm đầu gái nhỏ nhà họ Lâm, không có việc xấu nào là không làm, thế nhưng lúc nào cũng bày ra khuôn mặt cực kỳ ngoan ngoãn đến mức cô nàng không phải chịu bất kỳ tai họa nào, chỉ cần đứng bên cạnh im lặng ủy khuất, tất cả người lớn đều sẽ nghĩ cô nàng vô tội là chuyện đương nhiên, tất cả đều úp nồi lên lưng bọn Lục Gia Hành và Trình sau khi ba mẹ Lâm tách ra, Lâm Ngữ Kinh theo mẹ chuyển tới miền Nam, đã nhiều năm bọn họ không gặp điểm vẫn chọn quán rượu của nhà Trình này không phải là hải sản, có lẽ chiều theo Lâm Ngữ Kinh sinh sống nhiều năm ở miền Nam, đã thay đổi món Sơ Chi và Lục Gia Hành đến đã sắp chín giờ, bên trong phòng náo nhiệt, ngồi đầy Chi theo Lục Gia Hành đi vào, đến trước cửa, chàng trai nhẹ nhàng nâng tay, mặt không chút biến sắc vỗ vỗ lưng Chi cầm quả táo trong tay, ngẩng đầu Gia Hành cúi đầu, nói nhỏ với cô “Hôm nay khả năng có hơi nhiều người.”Sơ Chi không hiểu vì hơi nghiêng đầu mờ mịt, vừa định hỏi anh sau đó thì sao, liền nghe thấy giọng nữ nhẹ nhàng gọi “Ô kìa, A Hành.”Sơ Chi quay đầu, nhìn về phía chủ nhân của giọng nói gái có khuôn mặt nhỏ, mí mắt mỏng, mắt hạnh hơi vểnh lên, da dẻ rất trắng, rất xinh sơ mi trắng mềm mại buông xuống, chiếc bốt da bao lấy đôi chân thon mắt Lâm Ngữ Kinh lướt qua Lục Gia Hành, cô hơi nghiêng cổ, bờ môi mỏng nhạt màu tạo ra nụ cười thân thiết “Đã lâu không gặp, có nhớ mẹ không?”Sơ Chi “...”Sơ Chi cảm thấy mẹ của đàn anh Lục thực sự rất trẻ tuổi.

đáng yêu bao nhiêu tiền một cân