học trò của mẹ

Đối với hầu hết những đứa trẻ chưa đi học mẫu giáo, bé chủ yếu chỉ tiếp xúc với bố mẹ trong không gian hạn chế. Cuộc sống của trẻ lặp đi lặp lại hàng ngày. Nhưng khi bé đi học mẫu giáo, bé sẽ được tiếp xúc với cô giáo cùng với nhiều bạn bè hơn. Không ít lần bố mẹ, ông bà, anh chị của học trò đã xuất hiện trong bài văn bằng một cách không thể nào ngượng hơn. Điều này có thể xuất hiện ở bất cứ gia đình nào mà không thể lường trước, chỉ đến khi phát hiện ra sự thật thì mới ngã ngửa. Thời gian cứ thấm thoắt trôi. Đến một ngày bà giáo nhận được bức thư thứ năm của học trò cũ thông báo tin anh sắp cưới vợ. Bố anh đã qua đời một năm trước và anh mong bà sẽ đến đám cưới của anh, ngồi vào vị trí của mẹ chú rể. Bà giáo không đắn đo nhận Là một tổ chức tự nguyện, hoạt động của Ban đại diện cha mẹ học sinh (Hội cha mẹ học sinh hay Hội Phụ huynh học sinh) có ý nghĩa, lợi ích thiết thực trong việc kết nối giáo dục giữa nhà trường và gia đình, góp phần quan trọng nâng cao chất lượng dạy và học trong các nhà trường. Tuy nhiên, Ban đại diện Mỹ Linh hướng dẫn học trò Song Tùng xử lý ca khúc "Ước mơ của mẹ", một sáng tác của nhạc sĩ trẻ đầy tài năng Hứa Kim Tuyền. Mời cả cùng cùng xem nhé. Mình là Mỹ Linh, một ca sỹ cũng như Do đó, quan trọng là cha mẹ phải làm cho các trò chơi toán học ở mức đơn giản nhất có thể. Trẻ 5-7 tuổi sẽ cảm thấy thích thú với việc phân loại, tạo nhóm, xác định xem nhóm nào có số vật thể nhiều hơn hoặc nhiều hơn so với một người khác. Các trò chơi đếm số, ứng dụng toán học và hoạt động phù hợp cho trẻ lứa tuổi này bao gồm: Hủy Hợp Đồng Vay Tiền Online. Theo quan sát của mình, phần lớn cha mẹ ở Việt Nam quan tâm khá nhiều đến việc học của con cái. Tuy nhiên, sự quan tâm của họ thường rơi vào những kiểu như cho con đi học thêm lớp này lớp nọ, kì vọng quá nhiều ở thành tích học tập của con, tạo áp lực về điểm số, so sánh con với bạn bè cùng lứa. Một số nhỏ khác, lại thường nói rằng họ “không biết/quan tâm con học gì ở trường” để thể hiện tư tưởng thoái mái đối với việc học hành của con. Tuy nhiên, việc giao phó hoàn toàn con cái cho thầy cô giáo và trường học cũng không phải là hay. Đối với những đứa trẻ, dù là việc học hành hay bất cứ điều gì khác trong cuộc sống, có sự đồng hành của cha mẹ bao giờ cũng đảm bảo một sự phát triển tốt. Việc “quan tâm” như thế nào, bao nhiêu là đủ mới là vấn đề quan trọng. Mình cũng mới lơ ngơ làm mẹ, con mình mới chỉ đi học vài năm. Mình cũng trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc và trạng thái khác nhau khi đối mặt với việc học của con. Rồi qua nhiều lần sai và sửa sai, mình đúc rút ra được một vào điều kinh nghiệm. Theo mình, sự quan tâm của cha mẹ đối với việc học hành của con cần đảm bảo được vài yếu tố – Không tạo áp lực cho con, về điểm số, về thành tích hay về tốc độ phát triển. – Thiết lập được cho con thói quen học hành tốt. – Gợi cảm hứng tìm hiểu, khám phá, kích thích được sự tò mò của con. – Khuyến khích con sáng tạo, phát triển đam mê cá nhân. Vì thế, trong hành trình học tập của con, cha mẹ nên đóng vai trò như là Người bạn đồng hành, cha mẹ cần nắm được nội dung con học ở trường để biết con học đến đâu, học được những gì. Người hỗ trợ, đôi khi con cái cũng cần cha mẹ giúp đỡ khi gặp khó khăn trong học tập. Tuy nhiên, khi giúp con, cha mẹ không nên làm hộ, mà chỉ tìm cách gợi mở để con tự tìm ra câu trả lời; hoặc tìm ra lý do tại sao con không hiểu bài tập trước khi bắt tay làm chính bài tập đó. Nếu cha mẹ không tự tin ở kỹ năng sư phạm của mình, cách tốt nhất là khuyến khích con mạnh dạn hỏi thầy cô ở trên lớp. Người thiết lập, giúp con tạo thói quen học tập tại nhà ngay từ ngày đầu mới tới trường. Con cần có vị trí học tập,một giờ học nhất định tại nhà, dù chỉ 5 hay 10 phút. Mình tin rằng rất ít đứa trẻ, dù ngoan đến mấy, biết tự giác học, tự giác làm bài tập ở nhà, nếu như không được rèn luyện thành thói quen từ sớm. Người khơi gợi cảm hứng, tạo cho con niềm yêu thích đối với sự tìm hiểu, khám phá, kích thích sự tò mò của con trẻ. Mình thấy bất cứ đứa trẻ con nào cũng tò mò và thích đặt câu hỏi. Song song với việc đó, con cái cũng cần được khuyến khích sự sáng tạo và phát triển đam mê cá nhân. Cha mẹ nên tạo cho con một niềm tin rằng “con làm được”! thay vì chê bai, dè bỉu con hay gạt đi bất cứ mộng mơ nào. Người bạn sẻ chia, để khen ngợi con mỗi khi con khoe những gì mình làm được, dù là nhỏ nhất, để buồn cùng con khi con thất bại, khi đạt được điểm cao. Post navigation Ý kiếnĐời sống Chủ nhật, 4/6/2023, 1900 GMT+7 'Con học hành nỗ lực, đạt thành tích cao thì cha mẹ tự hào đăng lên mạng để làm kỷ niệm có sao đâu', nhiều phụ huynh lập luận. Chụp bảng điểm, thành tích tiếng Anh, múa hát... của con, đăng lên mạng là cách mà nhiều bậc cha mẹ ngày nay thường làm, nhất là thời điểm cuối năm học. Dạo một vòng quanh các trang mạng xã hội những ngày này, không khó để bắt gặp những bài đăng có nội dung về thành tích của con cái được chia sẻ tràn ngập. Vậy việc khoe con học giỏi của nhiều cha mẹ Việt là đúng hay sai?Nói về câu chuyện này, độc giả Kieu Phuong lấy dẫn chứng từ chính trường hợp của gia đình mình "Em trai tôi năm nay thi vào lớp 10. Lớp của em là lớp kém nhất khối, còn em tôi lại học tốt nhất lớp này. Bản thân em rất ghét việc bố mẹ liên tục khoe con học hành thế nào trên mạng xã hội. Hôm đi họp phụ huynh, có một người hỏi mẹ rằng 'cháu nó học thế nào mà điểm cao thế?'. Mẹ tôi chỉ bảo 'tối nào cũng thấy con học hành'.Ấy vậy mà hôm sau đi học về, em tôi nhăn nhó trách mẹ vì kể lể nọ kia với người khác. Hóa ra các phụ huynh đó về nhà nói lại cho con họ, hôm sau lên lớp chúng lại móc mỉa em trai tôi. Như vậy trong việc khoe con, một người khoe khiến cả tá người áp lực".Cho rằng việc cha mẹ khoe thành tích của con cái sẽ khiến trẻ gặp áp lực, bạn đọc HT nhấn mạnh "Cha mẹ có quyền tự hào về thành tích học tập của con cái mình vì đó niềm vui và sự hãnh diện của đấng sinh thành, nhưng hãy cẩn thận vì điều đó sẽ vô tình tạo áp lực cho con cái và cho chính họ. Việc học không phải lúc nào cũng 'xuôi chèo mát mái' và lúc điểm số không tốt, những đứa con có thể sẽ bị áp lực do không làm hài lòng cha mẹ. Còn bản thân cha mẹ sẽ cảm thấy hụt hẫng khi thấy thành tích con không được như kỳ vọng để họ khoe ra".Đồng quan điểm, độc giả Dat Phamtrong bổ sung "Nếu con giỏi thật thì cha mẹ khoe một chút trong nội bộ gia đình, bạn bè thật thân thiết, cũng không sao. Nhưng nhiều người lại đưa thành tích của con lên mạng xã hội là điều rất không nên. Nhiều khi việc làm đó sẽ tự tạo áp lực cho các cháu. Đến ngày nào đó con không giữ được phong độ, các cha mẹ sẽ lại thất vọng, chì chiết các con".>> Tôi để con nghỉ hè rời xa sách vởTrong khi đó, có cái nhìn thoáng hơn trong câu chuyện này, bạn đọc Quoc Khanh bình luận "Tôi cho rằng ai thích thì cứ việc khoe thành tích của con thôi. Người ta thường khoe những cái mới có lần đầu, cái có giá trị lớn với họ, cái mà người ta coi trọng, nỗ lực lớn mới đạt được.. Cái gì mà người ta coi trọng, hay vất vả đạt được, giờ tự hào thì vui sướng khoe ra cũng chẳng có gì đúng hay sai cả. Hoặc đơn thuần nhiều người chỉ đăng lên Facebook để lưu lại kỷ nhân tôi cho rằng, khoe con học giỏi còn đỡ hơn mấy thứ khoe khoang linh tinh như đi ăn uống ở quán nào cũng chụp hình, check-in sống ảo, khoe mấy cái vật chất cơ bản như đôi giày, điện thoại... Tôi không khoe con, nhưng thấy người khác khoe đi du lịch nước ngoài, ở resort 5 sao, điện thoại chục triệu, xế sang vài tỷ đồng... còn thấy nhàm hơn nhiều"."Nếu bọn trẻ đã cố gắng thật thì khoe thành tích cũng chẳng sao, coi như một cách cha mẹ động viên con cái thôi mà. Chứ không lẽ con cố gắng suốt năm học, nay có thành tích nhất định, mà về lại bảo chẳng có gì đáng tự hào, chẳng đáng để khỏe thì cũng buồn cho con cái. Quan trọng là chúng ta không làm quá lên thôi", độc giả Cuong Nguyen nói cũng suy nghĩ của bạn đọc Không chấp "Trẻ còn bé thì cha mẹ còn khoe được, chứ khi con lớn lên rồi khoe sao được nữa? Cuộc sống vốn nhiều áp lực, con trẻ còn nhỏ là thời điểm đáng yêu nhất. Nên tôi cho rằng chúng ta nên suy nghĩ vui vẻ lên. Tôi không khoe bảng điểm nhưng khi con đi múa hay biểu diễn tôi cũng đều đăng lên mạng xã nhất, tôi muốn lưu giữ lại khoảnh khắc đẹp của các con để làm kỷ niệm, chứ để trong bộ nhớ máy lâu ngày cũng đầy hoặc mất. Thứ hai, tôi muốn lan tỏa những điều tốt đẹp đến bạn bè, người thân. Chẳng lẽ cứ phải như mấy bà, mấy cô, suốt ngày đăng bài lên chê chồng, chán việc, chán đời... mới là đáng làm hay sao?".>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm

học trò của mẹ